Những ngôi nhà người Thái Lan tin bị ‘ma ám’
People in a shabby town on the outskirts of Bangkok, Thailand, have long passed down the story of the “haunted house under the banyan tree”.
It is not difficult to find the haunted house that people are talking about because it is located right next to a small stream blackened by sewage and close to a large concrete road. The weather-worn wooden house looms behind an aluminum fence, exuding a mysterious aura.
Made from planks, the modest two-story rectangular house has pairs of flat, horizontal windows on the front and back of the upper floor. They look like evil eyes squinting menacingly.
——————-
Người dân tại một thị trấn tồi tàn ở ngoại ô Bangkok, Thái Lan, lâu nay vẫn truyền tai nhau câu chuyện về “ngôi nhà ma ám dưới bóng cây si”.
Không khó để tìm thấy ngôi nhà ma ám mà người dân nói tới bởi nó nằm ngay bên cạnh một dòng suối nhỏ đen đặc do nước thải và sát con đường bê tông lớn. Ngôi nhà gỗ đã xuống cấp vì thời tiết thấp thoáng sau hàng rào nhôm, toát lên vẻ bí hiểm.
Được làm từ các tấm ván, ngôi nhà hai tầng khiêm tốn hình chữ nhật có các cặp cửa sổ ngang, dẹt ở mặt trước và mặt sau của tầng trên. Chúng giống như đôi mắt ác quỷ đang nheo lại hăm dọa.

The house is overshadowed by two large banyan trees with intertwined roots that hang down from above like a thick curtain, adding to the gloomy atmosphere. Banyan trees are believed to be the homes of wandering spirits. Next to one tree is a small, hand-carved shrine, filled with joss paper.
“It’s deserted and scary-looking,” said Suwanna Sukwiboon, 75, who lives near the haunted house with her husband, Tanapon, a retired car salesman. “I’m scared of ghosts. Just seeing a shadow makes me run away.”
The elderly couple have fortified their home against evil forces with a collection of religious objects. Images of revered Buddhist monks hang on their walls. On the shelves are a series of porcelain statues of Chinese gods and effigies of Hindu gods.
“When it gets dark, kids don’t come near the house,” Suwanna said. “Me neither.”
———————–
Ngôi nhà bị phủ bóng bởi hai cây si lớn với những chùm rễ phụ đan chằng chịt vào nhau như tấm màn dày rủ xuống từ trên không, khiến cảnh vật càng thêm phần ảm đạm. Những cây si được cho là nơi sinh sống của các linh hồn vất vưởng. Sát cạnh một gốc cây là ngôi miếu thờ nhỏ chạm khắc bằng tay, xếp nhiều vàng mã.
“Nó hoang vắng và trông thật đáng sợ”, Suwanna Sukwiboon, 75 tuổi, sống gần ngôi nhà ma ám cùng chồng, ông Tanapon, một nhân viên kinh doanh ôtô đã nghỉ hưu, nói. “Tôi sợ ma lắm. Chỉ cần nhìn thấy cái bóng thôi là tôi đã vắt chân lên cổ chạy”.
Cặp vợ chồng già đã gia cố ngôi nhà của mình chống lại các thế lực ma quái bằng bộ sưu tập các đồ vật mang tính tôn giáo. Hình ảnh các nhà sư Phật giáo đáng kính treo trên tường nhà họ. Trên kệ treo tường bày hàng loạt tượng sứ các vị thần Trung Quốc và hình nộm của những vị thần Hindu.
“Khi trời tối, trẻ con sẽ không đến gần ngôi nhà”, Suwanna cho hay. “Tôi cũng vậy”.

Legend has it that the abandoned house is haunted by a kuman thong, the spirits of aborted or stillborn babies summoned by shamans. Or it could be the home of a phi am, a female demon who paralyzes people in their sleep by squatting on them.
“One night, I woke up and saw a figure pinning me down,” recalls Robiyan Mongpra, a clothing store owner. “I tried to push it away but I couldn’t move. I screamed and then it went away.”
Sleep paralysis, which involves the inability to move or speak while asleep, is a proven natural phenomenon. But for Thais, where fear of malevolent spirits runs deep, it is believed to have a supernatural cause.
The haunted house has even affected rental prices in this old town in Thonburi, on the outskirts of Bangkok.
“I found a cheap place because there was a haunted house on the street,” said teacher Rattapoom Kotchapong. Buildings that are uninhabited or where people have died in unusual ways have long been a source of fear in Thailand.
“The notion of ghosts always creeps into dilapidated or abandoned houses,” said Andrew Alan Johnson, a professor of anthropology at Cornell University in the US, who studies Thai perceptions of ghosts and haunted houses. “Part of the reason is that people are afraid of such places. The supernatural world plays a special role in Thailand because it allows people to imagine other worlds from everyday things.”
But not everyone believes the old house under the banyan tree is haunted. Namon Kimawong, a middle-aged woman who sells food to passersby, has lived next door for decades. She said it belonged to an old man who had no wife or children but had to leave after falling seriously ill.
“I’ve never seen a ghost there,” she insists. “You can stay here overnight and see for yourself.”
Ghosts are becoming less common in Thonburi than they used to be, some locals say. The neighborhood is surrounded by scenic canals lined with motorboats. Some parts of the area still have a rustic, rural feel, shaded by coconut and areca palm trees. But many are now lined with massive concrete buildings.
A few years ago, one of Bangkok’s two elevated light rail lines was extended into the area, making it faster and easier to get into the city. The population has started to grow.
“In the past, there were a lot of ghosts here but not many people,” says Tanapon Sukwiboon, 75, who has lived in Thonburi all his life. “Now there are so many people that there are fewer ghosts. Ghosts don’t like crowded places.”
In the nearby forests at night, people have reported seeing pret, a giant, skinny skeleton with a long tongue. The trees have since been cut down and no one has seen the ghost of pret again.
“The elevated railway came, the ghosts left,” said taxi driver Napporn Ruangjaroonwattana.
Mongkhon Tekket, an undertaker at the crematorium of a century-old local temple, said he had come into contact with many corpses but had never seen a ghost. “The dead lie peacefully and never say a word. None of them have come back to haunt me,” he said. Mongkhon believes in ghosts, but he believes only those with a sixth sense can see them.
Anong Sukjam claims to have a sixth sense that allows her to see ghosts. She is a fortune teller with dyed orange-brown hair and bracelets full of jewelry.
“I’ve seen ghosts many times. They’ve never done anything to me,” Anong said, petting her dog. “I keep kuman thongs in my house. Sometimes I hear them playing.”
Anong had her fortune told at the Mae Nak shrine in another old residential area in eastern Bangkok. The shrine is famous for the ghost of a young pregnant woman whose husband was away at war.
The woman died in childbirth, but her husband was away. Her spirit faithfully waited for him. The story goes that when he returned home, he met his wife again but soon realized that she was not a flesh-and-blood woman but a spirit in human form. He fled in fear.
Distraught, Mae Nak began tormenting the locals until an exorcist came to restrain her with black magic.
“We have never seen Mae Nak’s spirit, but we know she is here,” said Phra Somkiet Chantaseelo, the resident monk at Maha But Temple, where Mae Nak’s shrine is located.
The shrine is decorated with dolls, oil paintings and countless small statues of Mae Nak. Throughout the day, people flock to the shrine, asking her for luck, health or wealth.
Like Thonburi, locals say, the area is rapidly urbanizing. Urbanization has driven the ghosts away. But according to Suphab Chanjaroen, 70, who sells food, drinks and souvenirs at the shrine’s entrance, Mae Nak has not completely disappeared.
Suphab has lived near the Mae Nak shrine since she was a child. A few years ago, Suphab said she was sitting outside her house when a young woman in an old-fashioned dress approached. “She stood there, silent,” she recalled.
“She was beautiful,” Suphab added. “I knew immediately it was Mae Nak. She came to see me. She smiled gently, then turned and disappeared.”
———————–
Tương truyền rằng ngôi nhà hoang bị kuman thong ám. Đây là những linh hồn trẻ em từ bào thai bị phá hoặc chết non được các pháp sư gọi lên. Hoặc nó có thể là nơi ở của phi am, một nữ quỷ làm tê liệt con người trong giấc ngủ bằng cách ngồi xổm lên họ.
“Đêm nọ, tôi thức dậy và thấy bóng người ghìm tôi xuống”, Robiyan Mongpra, chủ cửa hàng quần áo, nhớ lại. “Tôi cố đẩy nó ra nhưng tôi không thể chuyển động. Tôi kêu lên và rồi nó bỏ đi”.
Chứng tê liệt khi ngủ, liên quan đến việc không thể di chuyển hoặc nói trong lúc ngủ, là một hiện tượng tự nhiên đã được chứng minh. Tuy nhiên, đối với người dân Thái Lan, nơi nỗi sợ về những linh hồn độc ác đã ăn sâu, nó được cho là có nguyên nhân siêu nhiên.
Ngôi nhà ma quái thậm chí còn ảnh hưởng tới giá cho thuê nhà tại khu phố cổ Thonburi ở ngoại ô Bangkok này.
“Tôi đã tìm được một chỗ giá rẻ bởi có nhà ma ám trên đường phố”, giáo viên Rattapoom Kotchapong nói. Những tòa nhà không có người ở hoặc nhà có người chết theo những cách khác thường luôn trở thành đối tượng gây sợ hãi ở Thái Lan.
“Ý niệm về ma mãnh luôn len lỏi vào những ngôi nhà xuống cấp hay bị bỏ hoang”, Andrew Alan Johnson, giáo sư nhân chủng học tại Đại học Cornell, Mỹ, người nghiên cứu quan niệm của người Thái về ma và nhà ma ám, cho biết. “Phần nào lý do bắt nguồn từ tâm lý lo ngại của mọi người trước những nơi như vậy. Thế giới siêu nhiên có vai trò đặc biệt ở Thái Lan bởi nó cho phép người ta suy tưởng về một thế giới khác từ mọi sự vật hàng ngày”.
Nhưng không phải ai cũng tin ngôi nhà cũ dưới bóng cây si bị ma ám. Namon Kimawong, người phụ nữ trung niên chuyên bán đồ ăn cho khách qua đường, đã sống cạnh ngôi nhà suốt hàng thập kỷ qua. Theo bà, nó thuộc về một ông lão không có vợ con nhưng ông đã phải rời đi sau khi lâm bệnh nặng.
“Tôi chưa bao giờ nhìn thấy ma ở đó”, bà quả quyết. “Bạn có thể ở đây qua đêm và tự mình quan sát”.
Hồn ma bóng quế đang trở nên ngày càng ít phổ biến hơn ở Thonburi so với trước đây, một số người dân địa phương cho hay. Khu dân cư được bao quanh bởi những con kênh đào tuyệt đẹp, xuồng máy nối đuôi nhau. Một số phần của khu vực vẫn mang đến cảm giác dân dã, thôn quê với bóng dừa và cau râm mát. Tuy nhiên, nhiều nơi ngày nay đã mọc lên hàng loạt tòa nhà bê tông đồ sộ.
Vài năm trước, một trong hai tuyến đường sắt nhẹ trên cao của Bangkok mở rộng vào khu vực này, khiến cho việc đi lại vào thành phố nhanh hơn và thuận tiện hơn. Dân cư bắt đầu tăng lên.
“Trong quá khứ, có rất nhiều ma ở đây nhưng lại ít người”, Tanapon Sukwiboon, 75 tuổi, người đã dành cả đời sống tại Thonburi, nói. “Bây giờ thì có quá nhiều người nên ma cũng ít lại. Ma không thích nơi nào đông đúc”.
Tại những khu rừng lân cận vào ban đêm, từng có người nói họ nhìn thấy pret, một bộ xương khổng lồ, khẳng khiu, với chiếc lưỡi dài. Cây cối sau đó bị chặt đi và không ai còn nhìn thấy bóng ma pret nữa.
“Đường sắt trên cao đến, ma bỏ đi”, tài xế taxi Napporn Ruangjaroonwattana nói.
Mongkhon Tekket, người làm dịch vụ tang lễ tại nhà hỏa táng của một ngôi đền trăm tuổi ở địa phương, cho biết ông đã tiếp xúc với rất nhiều xác chết nhưng chưa bao giờ thấy ma. “Người chết nằm yên bình và chưa bao giờ nói một lời. Không ai trong số họ quay lại ám tôi”, ông kể. Mongkhon tin vào ma nhưng ông cho rằng chỉ những người có giác quan thứ sáu mới có thể nhìn thấy chúng.
Anong Sukjam khẳng định bà có giác quan thứ sáu giúp nhìn thấy ma. Bà là một thầy bói với mái tóc nhuộm màu nâu cam, tay đeo đầy trang sức.
“Tôi từng nhìn thấy ma nhiều lần. Họ chưa bao giờ làm gì hại đến tôi”, Anong vừa nói vừa vuốt ve chú chó cưng. “Tôi nuôi kuman thong trong nhà. Đôi khi, tôi nghe thấy chúng chơi đùa”.
Anong xem bói tại miếu Mae Nak trong một khu dân cư cũ khác ở phía đông Bangkok. Ngôi miếu nổi tiếng với sự tích về hồn ma của một phụ nữ trẻ mang thai có chồng ra chiến trường.
Cô gái qua đời trong khi sinh con nhưng chồng lại vắng nhà. Linh hồn cô vẫn chung thủy đợi chồng. Chuyện kể rằng lúc trở về nhà, người chồng gặp lại vợ nhưng sớm nhận ra cô không phải một phụ nữ bằng xương bằng thịt mà chỉ là linh hồn có hình dáng con người. Người chồng liền bỏ chạy trong sợ hãi.
Quẫn trí, Mae Nak bắt đầu hành hạ người dân địa phương cho đến khi một thầy trừ tà tới trấn yểm cô bằng các nghi thức ma thuật.
“Chúng tôi chưa bao giờ nhìn thấy linh hồn Mae Nak nhưng chúng tôi biết cô ấy ở đây”, Phra Somkiet Chantaseelo, thầy tu sống tại Đền Maha But, nơi đặt miếu thờ Mae Nak, nói.
Ngôi miếu được trang trí bởi những hình nộm búp bê, tranh sơn dầu và vô số bức tượng Mae Nak nhỏ. Cả ngày, người dân đổ xô về miếu, xin cô ban cho may mắn, sức khỏe hoặc tiền tài.
Theo người dân địa phương, giống như Thonburi, nơi đây cũng đang được đô thị hóa nhanh chóng. Quá trình đô thị hóa đã đẩy ma đi. Nhưng theo bà Suphab Chanjaroen, 70 tuổi, bán đồ ăn, nước giải khát và hàng lưu niệm ở lối vào ngôi miếu, Mae Nak không biến mất hoàn toàn.
Suphab đã sống gần miếu Mae Nak từ khi còn nhỏ. Vài năm trước, Suphab kể bà đang ngồi bên ngoài nhà của mình thì một phụ nữ trẻ trong bộ váy lỗi thời tiến tới. “Cô ấy đứng đó, im lặng”, bà nhớ lại.
“Cô ấy thật đẹp”, Suphab nói thêm. “Tôi ngay lập tức biết đó là Mae Nak. Cô ấy đến để gặp tôi. Cô ấy cười hiền dịu rồi quay đi và biến mất”.

Source: https://vnexpress.net/nhung-ngoi-nha-nguoi-thai-lan-tin-bi-ma-am-4002468.html